Chúng mình không phải kiểu “tia sét ái tình”. Mọi thứ bắt đầu chậm rãi: vài lần nói chuyện ngượng ngùng, vài cuộc hẹn lệch giờ, và những tin nhắn trả lời… chậm hơn tốc độ wifi. Từ bạn bè thành người thương, tụi mình học cách nói thật, xin lỗi nhanh, và cười trước khi kịp giận.
Có lúc sóng gió: hiểu lầm vì một cái emoji, tranh luận xem ai đúng ai sai, hay đơn giản là đói quá nên cáu. Nhưng tụi mình chọn ở lại — bớt giải thích ồn ào, thêm tin tưởng và lắng nghe. Quy tắc ngầm: không lục điện thoại, không “chiến” trên mạng xã hội, và ôm nhau trước khi… tiếp tục. Tình yêu này không náo nhiệt, nhưng bền như thói quen tối nào cũng hỏi “ăn gì?”, và ấm như cái nắm tay lúc kẹt xe.
Hôm nay, tụi mình bước sang một chương mới: không hứa màu hồng mỗi ngày, chỉ hứa làm bạn đời của nhau, san sẻ việc nhà, và giữ tiếng cười nhiều hơn tiếng thở dài. 💍✨